Chênh Vênh
Đã có lúc tôi thầm thương trộm nhớ
Một con người hiện diện giữa đời tôi
Mạch cảm xúc cứ lên xuống liên hồi
Khi hối hả khi bình trầm gợn sóng.
Tôi biết rõ người chẳng hề trông ngóng
Sự điên cuồng nhung nhớ của lòng tôi
Bởi thế nên khiến tôi mãi bồi hồi
Lúc mãnh liệt lúc buông lòng từ bỏ.
Nhưng khó sao hình bóng người còn đó
Cứ hiện hình sắc nét rõ mười mươi
Ấn tượng nhất là khi nở nụ cười
Làm tôi phải ngập chìm trong ảo vọng.
Đã lắm lúc nỗi buồn lòng ứ đọng
Dệt nên từng chuỗi ngày tháng chơi vơi
Hình bóng người vẫn không thể buông lơi
Vẫn tàn phá một trái tim hiu quạnh.
Lục kí ức nghèo nàn ngồi nhặt nhạnh
Chỉ đôi lần vui vẻ cạnh kề nhau
Vài dòng tin cũng chưa đủ lên màu
Ngưng một phút giật mình rồi chợt thấu.
Phải mạnh mẽ, cuộc tình đành chôn giấu
Bởi đơn phương khiến ta mãi tổn thương
Cuốn ngôn tình còn chưa viết đầy chương
Đành gập lại hạ màn trong tiếc nhớ.
Hoàng Quốc
Đăng nhận xét