Ngày ấy đâu rồi! ^______^

Nó bẽn lẽn đến với Thiên Ân như ly café đầy vị đắng, nhưng rồi lại đâm nghiện khi giọt đắng ấy thấm vào tim!

Giữa một Sài Gòn bon chen đông đúc, nó vô tình cảm thấy lạc lõng. Nó đã biết trước đến hai từ " Thiên Ân" trong tiêm thức, nhưng chưa bao giờ nó giám một lần tìm đến. Và rồi Thiên Ân đến với nó bất chợt như chính tính cách của nó.

Một buổi tối bất ngờ, một ngày sinh hoạt ý nghĩa đối với nó khi nó được thể hiện cái tôi của bản thân. Lần đầu tiên nó được tham gia một buổi công tác xã hội ý nghĩa và nhiều cung bậc cảm xúc đến thế. Nó lanh tranh trong mọi thứ hoạt động của buổi CTXH, Bận rộn cắm đầu vào chuẩn bị các trò chơi, lăng xăng cầm dao xử lí những cây xả, để rồi ngứa hết cả người. Xông xáo hơn một người nông dân khi đi tìm những củ khoai tí hon. Tất cả như những gam màu làm cho chuyến đi Thiên Bình trở thành thứ ý nghĩa nhất trong cuộc đời sinh viên năm nhất của nó.

Năm thứ hai nó đứng trong vai trò Ban đại diện, nơi nó có thể học hỏi thật nhiều để được trưởng thành. Một năm thật sự khó khăn với nó, lần đầu tiên nó lên chương trình, lần đầu tiên nó có nhiều quan hệ với Soeur và cha như thế, lần đầu tiên nó chạy xô nhiều như thế, lần đầu tiên nó cúp học nhiều như thế. Có quá nhiều cái lần đầu tiên, nhưng hạnh phúc nhất là lần đầu tiên nó được tận hưởng cảm giác của sự thành công, khi mang lại niềm vui cho những người khác. Có những lúc nó thất vọng vì đã vô tình đánh mất niềm tin nơi mọi người, chán nản khi nó không thể hoàn thành thật tốt, tức giận bản thân vì đã làm nhiều người thất vọng. Nhưng nó hạnh phúc khi nó được đánh đổi, Được một lần trong đời đứng trong vai trò lớn ấy. Nếu cuộc sống là hai từ “ được” và " mất", nó sẽ tự tin nói rằng Thiên Ân đã cho nó thật nhiều cái để đạt được.

Năm thứ ba, một năm bước ngoặt với gia đình Thiên Ân của nó. Và bao nhiêu cảm xúc lại vô tình kéo về trong buổi sinh hoạt đầu tiên. Một buổi tối cho nó những tình cảm thật đặc biệt. Nhìn lại một chặng đường, nó đã già đi thật nhiều. Nó đã cụ non thật nhiều trong suy nghĩ. Nhưng hương vị Thiên Ân mang lại trong nó vẫn sẽ mãi như tách café mỗi buổi sáng. Hương vị ấy sẽ thấm mãi vào tim nó mỗi sớm mai thức dậy, tiếp thêm cho nó tỉnh táo để tiếp tục chặng đường của nó.

Thiên Ân đến với nó tuyệt vời như thế đấy. Nó sẽ luôn nhớ về gia đình của nó!

Nguyện Chúa luôn gìn giữ và đồng hành cùng gia đình Thiên Ân của con.
OnlyLove
10/9/2013

Đăng nhận xét

[facebook][blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.