"Em biết mình đã sai, ngay từ đầu em đã sai khi yêu anh mà không nói thật cho anh biết quá khứ của mình. Trước khi đến với anh, em đã đi quá giới hạn với người yêu cũ. Vì lúc đó em thực sự yêu người yêu cũ và tin vào tương lai của hai đứa. Nhưng tình yêu kéo dài 4 năm đã kết thúc vì sự phản đối của gia đình anh ấy và em vội vã nhận lời yêu một người khác sau khi chia tay tình đầu không lâu.
Em yêu anh vì em cảm nhận được tình yêu anh giành cho em rất nhiều, anh chăm sóc, chiều chuộng và luôn ở bên cạnh em. Sau hơn 3 tháng yêu nhau, anh đã bàn kế hoạch lập gia đình với em và thông báo với gia đình. Nhưng mọi chuyện không như dự định ban đầu khi anh biết em không còn trinh trắng. Lúc đầu anh thực sự bị sốc, anh cảm thấy cuộc đời bạc bẽo với anh quá, vì trước giờ anh chưa thực sự yêu ai. Anh đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều và rồi anh vẫn quyết định tiếp tục yêu em, nhưng anh không nhắc đến chuyện kết hôn nữa. Anh vẫn yêu thương, quan tâm nhưng luôn có mặc cảm là người đến sau. Em có cảm giác anh ấy nghĩ người ta ăn ốc còn anh phải đổ vỏ.
Nhưng dường như quá sức chịu đựng của anh, anh hẹn gặp em và nói rằng với anh, tình yêu thiêng liêng lắm, anh lại chưa từng trải nên anh cảm thấy ở em bị khuyết. Nói thẳng là anh không chấp nhận một người con gái không còn trinh trắng. Và em chấp nhận vì em không có quyền quyết định, càng không có quyền trách móc anh.
Em đã từng nghĩ rằng chia tay anh, em sẽ dễ dàng vượt qua, vì tình yêu đầu đời đã lấy đi của em quá nhiều nỗi đau, quá nhiều nước mắt, em nghĩ không có gì làm em đau đớn hơn được nữa. Nhưng mọi chuyện khó khăn hơn em tưởng. Em cũng khổ sở và hụt hẫng. Lí trí không cho phép em níu kéo, em hiểu rằng nếu có quay lại anh cũng không thoát khỏi nỗi ám ảnh quá khứ của em và dằn vặt em, nhưng tình cảm gào thét em hi vọng. Chia tay nhưng thỉnh thoảng anh vẫn nhắn tin hỏi “em có bình yên không, anh nhớ và yêu em nhiều lắm”. Nhưng anh không hề nói là sẽ quay lại.
Bây giờ em phải làm sao, có nên gặp lại anh ấy hay không? Em có nên níu kéo không? Hệ lụy của việc quay lại sẽ như thế nào? Liệu anh ấy có coi thường em hay không?"
(Xin được dấu tên em gái này nhé ^^)
Vài điều suy gẫm:
- Yêu và thực sự tin tưởng vào tương lai nên dâng hiến tất cả? => Cuộc đời con người nhiều bất trắc lắm (Man's life is quite uncertain ^^), càng bất trắc hơn khi ta không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. Đừng nghĩ yêu, tin tưởng rồi "cho không biếu không" tất cả. Nguy hiểm lắm. Nhất là các bạn sinh viên khi con đang đi học, tương lai còn đang vô định, chưa có được một sự xác định rõ ràng, tình yêu với các bạn đẹp lắm vì chả phải lo nghĩ điều gì cả.
- Đi quá giới hạn với người cũ?! Vấn đề này đã được bàn tới ở chủ đề: Tình lạnh sau khi "nóng". Ở đây mình chỉ nói thêm là: với người công giáo, việc quan hệ trước hôn nhân là phạm tội. Có người lại suy nghĩ rằng: phạm tội đi xưng sẽ hết tội. Nếu có suy nghĩ như vậy thì chấm hết.
- Vội vã nhận lời yêu một người khác sau khi chia tay tình đầu không lâu: Đây là một bài học mà mình có thể học được qua tâm sự của em gái đau khổ này. Để biết thêm chi tiết xin vui lòng đọc: Có nên kiếm người yêu ngay sau khi chia tay
- Sau hơn 3 tháng yêu nhau đã bàn đến chuyện cưới xin: Bạn nghĩ gì về điều này? Có nhanh quá không? Nên dành thêm thời gian để tìm hiểu kỹ lưỡng có lẽ sau này đỡ phải thốt ra những câu: giá mà, nếu, cứ tưởng...
- Anh đã đau khổ và chia tay khi biết em không còn trong trắng: Khi đọc tâm sự của em gái này, mình thắc mắc là không biết làm sao anh ấy biết? Cô ấy tình nguyện nói? Anh ta tìm hiểu được? Hay là "vượt rào" rồi anh ấy biết? => Khi ở trong tình huống này, nếu nhận thấy đối tượng coi trọng con người trong quá khứ hơn con người hiện tại thì tốt nhất nên dừng lại. Gượng ép tiến tới sẽ gây ra nhiều hệ lụy về sau lắm. Nếu đã "ăn kem trước cổng" với một người nào đó trong quá khứ thì khi yêu người hiện tại, đừng nghĩ rằng "đàng nào cũng chả còn gì; cho đi thì sẽ giữ được thôi", làm như thế hậu quả sẽ khôn lường đấy!
Tình yêu! Thật đẹp! Yêu thì yêu nhưng đừng để "quyền tự quyết" không nằm trong tay mình nữa nhé!
Phạm Sỹ
Đăng nhận xét