Thư Gởi Em......
Dũng còn nhớ những câu nói với chị không em? Ngày đó như mới đây vậy nhỉ?:
- Chào chị, em được bạn giới thiệu vào sinh hoạt trong nhóm Thiên Ân, có hoạt động gì chị kêu em đi cho vui nha!
- Ok em. Chủ nhật tuần này nhóm đi tông đồ ở trại tâm thần tại Tam Hà- Thủ Đức nha em. Tập trung 6h30, tại trạm xe bus nhé!
- Nhưng em không biết đường?
- Trời đất? Chị dẫn đi, đúng giờ là ok nha.
.........
........
.........
- Tới rồi, xuống xe đi em. Sao hôm qua hứa đi rồi mà sáng còn ngủ quên em?
- Qua nhậu xỉn quá chị. Bữa nào nhóm đi đâu chị cứ báo trước em nha, mà chị phải nhắc em liên tục nha, em hay quên.
- Ok. Nhưng em học trường nào nhỉ?
- Em học ngành công nghệ thông tin.
- Vậy là học chung với Nghĩa, Tân, Lâm Hải..... ùi.
- Dạ, nhưng em học trường Tự Nhiên.
- Ồ. Vậy thì càng giỏi. Nhà em ở đâu vậy?
- Bù Đăng chị ơi.
- Hả? Nhà chị ở Bình Long nè. Hihi, vậy là cùng quê rồi nha..
..........
.........
- Cho em số điện thoại của B và M đi chị!
- Ê ê, sao nhanh thế? Cái gì cũng từ từ chứ em? Nhưng em yên tâm đi, chị sẽ giúp em trong chuyện này. Tí chị gởi số cho. Yên tâm nha. Chị hiểu ý bọn em lắm mà.
- Thanks chị. Em mà thành công em sẽ ......
- Ưm. Đi sinh hoạt thường xuyên là được.
.............
...........
.........
- Bán cho em một áo Thiên Ân nha chị!
- Ok em, tí chị mang áo về cho.
- Chị về chưa?
- Chết, chị quên lấy áo cho em rồi. Mai nha em!
- Dạ, mai mấy giờ chị về?
- Em biết sao không, tuần này bổn mạng nhóm nên chị bận quá, quên áo em hoài. Mai 8h nha em.
- Chị ơi em đang ở khu a nè chị, chị về chưa? Em lấy áo?
- Ôi! Chị quên nữa rồi. Mai nhất định chị sẽ mang áo về cho em nha.
- Dạ, không sao đâu ạ, mai nhớ nha chị.
- Chị ơi, chị đâu rồi nhỉ? Có mang áo nhóm về cho em không chị?
- Chết rồi, à em ơi, sáng mai em đi bổn mạng sớm chị mang áo đi rồi mặc luôn nha em. Chị nhất định không quên nữa.
- Ok chị.
.........
.........
.........
- Chị, chị dám lừa em, B và anh.......
- Còn M mà em, cố lên!
......
..........
.........
- Đi Đà Lạt 300k hả chị??? Cái thư ngỏ ấy có bắt buộc phải bỏ tiền vào không chị?
- Ưm 300K là giá quá mềm, đăng kí ngay không có hết chỗ nha.
- Vậy em đăng kí 1 vé nha. Còn quần áo cũ, vở, sách giáo khoa thì sao?
- Chị có đăng bài rồi đó, 1 quyển tập trắng là bắt buộc thôi, mấy thứ kia có cũng được, không có cũng không sao?
- Dạ, chúc chị nn!
...........
.............
............
- Chị Ngân, chị Ngân, chị Ngân.......ơi!
- Oh, em đi về nhà à?
- Dạ, em về Bù Đăng, chị về Bình Phước luôn á?
- Em biết không? Mấy tháng trước nhà chị còn ở Bình Phước, chị cũng ra bến xe Miền Đông mua vé đó. Giờ chị về Đồng Nai rồi. Bữa nay ra gởi giấy tờ cho bạn thôi. Thôi nha em, chị phải tìm bạn chị rồi, em về quê nghỉ lễ vui vẻ nha!
- Dạ, chào chị ạ. pp
.........
...........
..........
Em ơi, chị cố lục lại trí nhớ những gì thuộc về em- một người em của chị. Cho chị gọi em như vậy nha Dũng. Chị không tin vào những gì mình nghe và thấy trong mấy bữa nay. Hình ảnh của em khắc ghi mãi. Những câu chuyện giữa em và chị và cả những gì riêng tư nhất của em. Sao em tâm sự với chị nhỉ? Em có biết chị nhiều chuyện lắm không em??? Chị không giúp được gì cho em trong chuyện tình cảm cả. Tha lỗi cho chị vì những lời hứa lèo. Em tin tưởng chị mà chị chỉ biết trêu ghẹo em thôi. Em có giận chị không đó?
Mà Dũng nè, đôi mắt của em rất sáng, nó cứ long lanh và ướt át quá. Chị sẽ nói ngay đó là cặp mắt của con gái đó, em dậy đi và cãi lại chị được không???
Sao em giống chị là cứ thích đội nón kết nhỉ? Chị thấy cái nón em hay đội, nhà em để trên chiếc hòm của em. Chị lại càng nhớ hơn lúc em chạy xe đạp em đội nó. Sao nghỉ lễ mà em mang nó về làm gì? Giải thích những thắc mắc vớ vẩn này cho chị đi em!
Trước hôm Chúa gọi em về, em không biết phải không? Chị đoán chắc là như vậy vì em còn xin tiền mẹ đi Đà Lạt cùng nhóm mà. Em thương lượng với chị rồi đó thây. Chị rất ghét ai đăng kí rồi mà không đi nha em. Mẹ em cũng gật đầu cho thêm 300k rồi mà. Em cứ thu xếp công việc với Chúa cho mau mau nha, xe và cả nhóm sẽ chừa cho em 1 chỗ thật vip vì em đăng kí rất sớm mà. Chị đã hứa như vậy. Hôm đó chị không đi được đâu nha em, có nhiều bạn mới mà, em yên tâm.
Mà em cũng kì thật đó, em nói với mẹ em cho em ăn học, rồi em nuôi lại ba mẹ mà sao em không giữ lời. Chị cũng hứa với ba má chị giống em nhưng chị sẽ không bỏ đi như vậy. Lêu lêu lêu em........
Chị ghét đoạn đường làm em xa gia đình và chị. Chị bảo Nghĩa chỉ cho chị chỗ đó, chiếc dép của em còn đó mà và cả máu của em. Chị ghét cái con đường đó, nó làm em đau lắm phải không ??? Chị không muốn em đau đớn, chị sợ thấy cảnh như vậy.
Em siêng năng và chăm chỉ hơn chị đó. Chị nghe Nghĩa bảo em rất siêng học, làm phụ ba mẹ và đi bắt cá lúc 2h sáng hả em? Chị định hỏi em có sợ ma không đó mà? Chị không dám đi vào giờ đó đâu.
Chị định hỏi em cho rõ ràng vì Ngọc Nam thì bảo hoa cà phê nở quanh năm, Nghĩa bảo nở vào mùa Thu. Em nói đi, hoa cà phê nở chính xác khi nào??? Chị thấy xung quanh nhà em là 1 vườn cà phê, vào mùa chắc hoa nở đẹp lắm em nhỉ?
Khi về nhà em có để ý không vậy Dũng, đám cỏ tranh trước nhà mọc cao, trổ bông trắng tinh kia kìa, nó nở trông cũng nên thơ lắm. Em không đi vội chắc là chị sẽ rủ em ra đó chụp hình, cảnh đó lên hình rất đẹp.
Khung cảnh ở Bù Đăng giống với Bình Long quá, làm chị nhớ ngôi nhà cũ nữa. Chị kể cho Nghĩa rồi đó, em bảo Nghĩa kể lại cho nha!
Giờ chắc em đang rất lạnh và cô đơn. Em có xin Chúa về thăm nhà không vậy em? Mà kí túc xá ở xa quá chắc em không lên được. Chị muốn gặp em nhưng một phần chị cũng sợ ma lắm. Chị phải làm gì đây Dũng? Chị nhớ em! Chỗ em an nghỉ đó, em thấy cảnh vật như thế nào? Chị thấy 2 quả đồi xanh mướt nằm sát nhau, phủ 1 màu xanh tươi mát. Chị có nói với cái cây chỗ em là nhớ mọc xanh tốt, che mát cho em đó. Khi nào buồn hãy ngắm nhìn cái thung lũng "tình yêu" nơi 2 quả đồi đó, tụi chị ngắm thử rồi, nó rất đẹp đó em.
Không biết em có chịu đọc thư này không ta???
Chị đi xe cả ngày mệt quá, chị đi ngủ nha em! Em đừng buồn vì rồi em sẽ gặp được mọi người ở thế giới bên kia thôi. Chúa gọi ai thì người đó về phải không em?
Đăng nhận xét